Quá trình thực hiện ước mơ

Từ khi còn nhỏ, cô Quế Anh đã có cơ hội tiếp xúc với trẻ cây cỏ thông qua những chuyến thăm trường chuyên biệt cùng cô cọ. Những lần được quan sát, trò chuyện và sinh hoạt cùng các em đã khơi dậy trong cô tình yêu thương và sự đồng cảm sâu sắc. Chính những trải nghiệm ấy đã nuôi dưỡng trong cô ước mơ trở thành một giáo viên giáo dục đặc biệt.

Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành giáo dục chuyên biệt, cô bắt đầu sự nghiệp tại Trung tâm Bảo trợ người khuyết tật TP.HCM. Tại đây, cô tích lũy được nhiều kinh nghiệm và kỹ năng cần thiết. Hai năm sau, cô quyết định trở về quê hương Long An, mang theo tất cả sự nhiệt huyết và tình yêu nghề để tiếp tục hành trình ý nghĩa của mình.

Những ngày đầu lớp, cô phải đối mặt với vô vàn khó khăn. Các em học sinh không hợp lý, thậm chí chí đôi lúc còn có những phản ứng tiêu cực. Cùng lúc đó, áp lực từ công việc và những câu hỏi tự vấn về năng lượng tạo cô không thoát khỏi sóng. “Lúc đó tôi tự hỏi liệu mình có đủ khả năng không?” – cô Quế Anh chia sẻ.

Tuy nhiên, thay vì thất vọng, cô đã hiển thị học hỏi từ các đồng nghiệp giàu kinh nghiệm, không ngừng tìm kiếm và áp dụng những phương pháp giảng dạy mới phù hợp với từng học sinh. Cô hiểu rằng, với cây sinh dục, việc giảng dạy không chỉ dừng lại ở việc truyền đạt kiến thức mà còn phải giúp các em rèn luyện kỹ năng sống từng bước hòa nhập với xã hội.

 

 

sâu trồng hạt, hiển thị kết quả

Công việc của cô Quế Anh bắt đầu từ những điều nhỏ nhất. Cô dạy các cách tập vở, giày dép gọn gàng, tự lấy yên khi vào lớp. Mỗi học sinh là một hoàn cảnh riêng, một câu chuyện khác, vì thế cô luôn thiết kế kế hoạch học riêng cho từng em, phù hợp với khả năng và nhu cầu cá nhân. “Các em đều là trẻ sinh khả năng, chậm tiếp nên mình phải dạy thật chậm, thật sống động. Từng bước nhỏ sẽ tạo nên thay đổi lớn”, cô tâm sự.

Hiện tại, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp 4.1-TT với 14 học sinh. Mỗi buổi học, cô luôn cố gắng tạo ra một môi trường thân thiện, gần gũi như gia đình nhỏ để các em không chỉ được học mà vẫn cảm nhận được tình yêu thương và sự an toàn. Đối với cô, sự tiến bộ dù nhỏ nhất của các em – từ việc làm biết câu hỏi, tự ăn cơm, tự mặc quần áo – đều là những thành quả quý giá.

10 năm làm nghề, cô Quế Anh đã chứng minh kiến trúc không ít học trưởng thành, tự lập và hòa nhập tốt với cộng đồng. Nhiều em học sinh cũ vẫn giữ liên lạc, thường xuyên chia sẻ với cô những câu chuyện đời thường. Chính tình cảm gắn bó ấy đã trở thành nguồn lực lớn lao giúp cô không ngừng nỗ lực. “Những tiến bộ nhỏ của các em khiến tôi cảm thấy công việc của mình thật sự ý nghĩa và đáng làm”, cô chia sẻ.

Hiệu trưởng Trường Nuôi dạy trẻ em côn tỉnh Long An – ông Huỳnh Đăng Quang – nhận xét: “Cô Quế Anh là một giáo viên sáng tạo, tận tâm và có tinh thần thách khó. Dù tuổi đời và tuổi nghề còn trẻ, nhưng cô đã giúp nhiều học sinh học tập tốt và tự tin hơn trong cuộc sống.”

Câu chuyện về cô Võ Hồng Quế Anh không chỉ là hành trình của một nhà giáo mà còn là nguồn cảm hứng lớn lao cho những người đang theo đuổi sự nghiệp giáo dục đặc biệt. Với lòng yêu thương, sự nhẫn nại và hiển trì, cô đã mang đến cho những em nhỏ không chỉ kiến thức mà còn niềm tin, hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn.

Con đường giáo dục trẻ em không trải nghiệm hoa hồng, nhưng bằng tình yêu nghề và sự hy sinh thầm lặng, cô Quế Anh đã chứng minh rằng ở đâu có tình yêu thương, ở đó có sự thay đổi và phát triển. Cô chính là một tấm kính sáng, minh chứng rõ ràng cho câu nói: “Trái ngọt chỉ đến khi người trồng hạt đủ khả năng chiến đấu.”

Linh Linh