Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), 50% các rối loạn tâm thần khởi phát trước năm 14 tuổi. Ranh giới giữa "khủng hoảng tuổi dậy thì" và bệnh lý tâm thần vô cùng mong manh. Dưới đây là 5 tín hiệu sớm được các chuyên gia tâm lý khuyến cáo cha mẹ tuyệt đối không nên bỏ qua.

1. Cáu kỉnh bất thường: Khi nỗi buồn hóa thành cơn giận

Chúng ta thường hình dung trầm cảm gắn liền với hình ảnh một đứa trẻ ủ rũ, khóc thầm. Nhưng thực tế, ở lứa tuổi học đường, biểu hiện chủ đạo của rối loạn khí sắc lại là sự cáu kỉnh (irritability).

Khác với những cơn hờn dỗi trẻ con thoáng qua, sự cáu kỉnh bệnh lý thường có ba đặc điểm:

Ngưỡng chịu đựng thấp: Con dễ dàng bùng nổ cơn thịnh nộ dữ dội chỉ vì một lỗi nhỏ hoặc một lời nhắc nhở nhẹ nhàng.

Sự lan tỏa: Con không chỉ "khó ở" với bố mẹ mà còn gây gổ với bạn bè, thầy cô, luôn trong trạng thái "xù lông nhím".

Kéo dài dai dẳng: Giữa các cơn giận, con vẫn luôn bứt rứt, căng thẳng và khó thư giãn.

Lời khuyên: Nếu tình trạng này kéo dài trên 2 tuần, xin đừng vội quy kết con là "hư hỗn". Đó có thể là cách duy nhất mà bộ não non nớt của trẻ biết dùng để phản ứng lại nỗi đau tinh thần.

2. Sự "biến mất" khỏi các niềm vui

Nếu một ngày, cậu bé đam mê bóng đá của bạn bỗng vứt đôi giày vào góc tủ, hay cô con gái yêu vẽ tranh bỗng hờ hững với bộ màu, hãy cẩn trọng.

Trong y học, đây gọi là Anhedonia (Mất hứng thú). Điều đáng sợ là trẻ không thay thế sở thích cũ bằng cái mới, mà rơi vào trạng thái "sao cũng được", thờ ơ với mọi thứ. Trẻ bắt đầu rút lui khỏi các cuộc vui, từ chối bạn bè và giam mình trong phòng kín.

Lưu ý: Hãy phân biệt với trẻ hướng nội. Trẻ hướng nội chọn ở một mình để tái tạo năng lượng và vẫn cảm thấy vui vẻ. Trẻ rối loạn tâm lý ở một mình vì sợ hãi, mệt mỏi và cảm thấy bản thân không xứng đáng.

3. Sa sút trong học tập: Không phải lười biếng, là sự "tê liệt"

Nhà trường chính là nơi làm việc của trẻ. Khi tâm lý bất ổn, hiệu suất chắc chắn sẽ suy giảm.

Khoa học thần kinh giải thích rằng, lo âu và trầm cảm làm suy giảm chức năng điều hành của não bộ. Trẻ sẽ mất khả năng tập trung (như người mất hồn), học trước quên sau và mất hoàn toàn động lực.

Đừng vội trách mắng khi điểm số con tụt dốc, hãy tìm hiểu nguyên nhân phía sau. 

Cha mẹ cần nhớ: Sự lười biếng là một lựa chọn (trẻ chọn chơi thay vì học), còn sự mất động lực do bệnh lý là sự bất lực (trẻ muốn làm nhưng không thể).

4. Khi cơ thể lên tiếng thay lời nói

Trẻ em thường chưa đủ vốn từ vựng để diễn tả những cảm xúc phức tạp như "tuyệt vọng" hay "áp lực". Khi đó, cơ thể sẽ lên tiếng thay cho tâm trí qua cơ chế tâm - thể (psychosomatic).

Hãy quan tâm nếu con thường xuyên than phiền về các triệu chứng sau dù khám tổng quát không ra bệnh:

- Đau dạ dày, buồn nôn vào mỗi sáng trước khi đi học.

- Đau đầu, chóng mặt, tim đập nhanh hồi hộp.

- Rối loạn giấc ngủ: Ngủ li bì suốt ngày hoặc thức trắng đêm.

Đây có thể là dấu hiệu của Rối loạn Lo âu Lan tỏa hoặc cơ thể đang "đình công" trước áp lực quá tải.

5. Tín hiệu báo động hành vi nguy cơ và tự hại

Đây là nhóm tín hiệu nguy hiểm nhất, đòi hỏi sự can thiệp ngay lập tức. Khi nỗi đau vượt quá ngưỡng chịu đựng, trẻ có thể tìm đến các hành vi cực đoan để giải tỏa.

Hãy đặc biệt chú ý nếu trẻ:

- Luôn mặc áo dài tay, quần dài ngay cả khi trời nóng (để che giấu vết thương).

- Có các vết bầm tím, vết cắt không rõ lý do.

- Thay đổi nhóm bạn, tìm đến chất kích thích.

- Có lời nói hoặc bài viết ám chỉ về sự giải thoát, cái chết.

Khi nào cần đưa trẻ đi khám?

Để tránh nhầm lẫn với tâm lý tuổi dậy thì, Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia Hoa Kỳ (NIMH) gợi ý quy tắc "2 Tuần và Chức Năng". Hãy tìm kiếm sự trợ giúp chuyên nghiệp nếu có các dấu hiệu trên:

- Kéo dài liên tục trên 2 tuần.

- Xảy ra ở nhiều môi trường (cả ở nhà và trường).

- Làm suy giảm chức năng sống (không thể học, bỏ ăn, mất ngủ).

Sức khỏe tâm thần cũng quan trọng hệt như sức khỏe thể chất. Việc nhận diện sớm các tín hiệu này không phải để phán xét, mà là để thấu hiểu và đồng hành.

Đôi khi, chỉ cần một câu hỏi ân cần: "Bố mẹ thấy dạo này con có vẻ mệt mỏi, có chuyện gì đang làm con lo lắng phải không?" đã là chiếc chìa khóa đầu tiên mở cánh cửa đưa con trở lại cuộc sống cân bằng.

N.H