“Tôi tin vào giá trị của sự tử tế và sức mạnh của cộng đồng. Chỉ cần mỗi người góp một phần nhỏ, thế giới này sẽ thay đổi theo cách tốt đẹp hơn.”
Đó là điều mà Lưu Thế Truyền luôn tâm niệm trong suốt hành trình của mình. Được vinh danh là Đại sứ Nhân ái Việt Nam 2025, anh không xem đây là một danh hiệu để tự hào, mà là một trách nhiệm để hành động. Bởi đối với anh, thiện nguyện không phải là một trào lưu hay một sự kiện nhất thời, mà là một phần của cuộc sống.
Hành trình bắt đầu từ những điều nhỏ bé
“Có những điều rất nhỏ, nhưng nếu bạn để tâm, chúng có thể thay đổi cả cuộc đời của ai đó.”
Đối với Lưu Thế Truyền, hành trình đến với thiện nguyện không bắt đầu từ một sự kiện lớn hay một lời kêu gọi hoành tráng. Nó bắt đầu từ những khoảnh khắc rất giản dị – một nụ cười hạnh phúc của đứa trẻ nghèo khi nhận được suất ăn nóng, một ánh mắt tràn ngập hy vọng của em nhỏ khuyết tật lần đầu tiên được đến trường.
 |
Lưu Thế Truyền trong những lần thiện nguyện. ( Ảnh do nhân vật cung cấp) |
“Tôi tin vào giá trị của sự tử tế và sức mạnh của cộng đồng. Chỉ cần mỗi người góp một phần nhỏ, thế giới này sẽ thay đổi theo cách tốt đẹp hơn.” – anh chia sẻ.
Suốt nhiều năm qua, anh đã lặng lẽ bước đi trên hành trình ấy, mang tình yêu thương đến với những mảnh đời khó khăn. Từ những chuyến thiện nguyện vùng cao, những lớp học miễn phí cho trẻ em khuyết tật, đến những chương trình chăm sóc y tế cho trẻ em nghèo, mỗi một dự án anh tham gia đều để lại dấu ấn bằng những kết quả thực sự. Không phải những con số đẹp trên báo cáo, mà là những câu chuyện sống động về sự thay đổi của những đứa trẻ từng đứng bên lề cuộc đời.
 |
“Chỉ khi các em có thể tự lập, tự kiếm sống, thì sự giúp đỡ của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa.” (Ảnh do nhân vật cung cấp)
|
Lưu Thế Truyền đã từng nghĩ rằng thiện nguyện đơn giản là việc giúp đỡ những người khó khăn bằng vật chất. Nhưng càng đi nhiều, gặp nhiều, chứng kiến những số phận khác nhau, anh nhận ra rằng giúp đỡ không chỉ là cho đi, mà còn là tạo cơ hội.
“Tôi đã từng phát gạo, phát tiền, tổ chức những chuyến từ thiện đến những vùng quê nghèo. Nhưng rồi tôi tự hỏi: Sau những lần trao tặng đó, cuộc sống của họ có thực sự thay đổi không? Hay họ lại quay về với cảnh nghèo đói cũ? Nếu tôi không thể giúp họ thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn, liệu những món quà kia có ý nghĩa gì?”
Câu hỏi ấy thôi thúc anh tìm một cách tiếp cận khác: bền vững hơn, lâu dài hơn.
Từ đó, anh không chỉ dừng lại ở những hoạt động từ thiện thông thường mà tập trung vào các chương trình mang tính dài hạn, như hỗ trợ giáo dục, đào tạo nghề, phục hồi chức năng cho trẻ khuyết tật, và xây dựng các trung tâm hỗ trợ cộng đồng.
Những câu chuyện không thể quên
Trong suốt hành trình của mình, có những khoảnh khắc đã in sâu vào tâm trí Lưu Thế Truyền, trở thành động lực để anh tiếp tục con đường mình đã chọn.
Anh kể về một bé gái khiếm thị, sinh ra trong một gia đình nghèo. Khi biết tin em yêu thích âm nhạc nhưng không có cơ hội học hành, anh và nhóm thiện nguyện đã hỗ trợ em theo học thanh nhạc. Ngày gặp lại, cô bé cất giọng hát trong trẻo đến mức khiến cả khán phòng lặng đi vì xúc động.
Hay một cậu bé mất ngón tay từ nhỏ, nhưng vẫn kiên trì tập viết bằng cùi tay. Khi anh cầm cuốn vở của cậu bé lên, nhìn từng nét chữ cứng cáp, ngay ngắn, anh hiểu rằng nghị lực con người không có giới hạn.
“Những đứa trẻ ấy dạy tôi rằng, không có gì là không thể. Nếu các em có thể kiên cường như thế, thì chúng ta – những người trưởng thành, càng không có lý do gì để chùn bước khi giúp đỡ người khác.”
 |
Lưu thế truyền muốn lan toả tinh thần thiện nguyện đến với tất cả mọi người để xây dựng xã hội ngày một đẹp hơn. |
Một trong những điều khiến Lưu Thế Truyền trăn trở nhất khi làm thiện nguyện, đó là sự bền vững.
“Chúng ta không thể chỉ dừng lại ở sự thương cảm. Chúng ta phải tạo ra môi trường để các em tự đứng vững.”
Anh hiểu rằng thách thức lớn nhất của trẻ em khuyết tật và có hoàn cảnh khó khăn không chỉ là sự thiếu thốn vật chất, mà là sự thiếu cơ hội – cơ hội học tập, cơ hội có một công việc, cơ hội để hòa nhập với xã hội.
Chính vì vậy, thay vì chỉ tổ chức những chương trình hỗ trợ ngắn hạn, anh đặt mục tiêu mở rộng các chương trình đào tạo kỹ năng, hợp tác xây dựng các trung tâm phục hồi chức năng, và đặc biệt là kết nối doanh nghiệp để tạo cơ hội việc làm cho trẻ em khuyết tật khi các em trưởng thành.
“Chỉ khi các em có thể tự lập, tự kiếm sống, thì sự giúp đỡ của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa.”
Khi được hỏi về cách để thu hút nhiều người hơn tham gia vào các hoạt động thiện nguyện, Lưu Thế Truyền trả lời đơn giản:
“Hãy làm gương.”
Anh tin rằng, khi một người đứng lên và hành động, những người khác sẽ nhìn thấy và làm theo. Không cần những bài phát biểu hào nhoáng, chỉ cần những hành động thực tế. Một suất cơm tặng người nghèo, một cuốn sách trao tay trẻ em vùng cao, một tin nhắn kêu gọi quyên góp – mọi thứ đều có thể tạo ra sự thay đổi nếu chúng ta thực sự bắt đầu.
“Hãy hành động ngay hôm nay. Đừng chờ đợi một thời điểm hoàn hảo, vì có rất nhiều đứa trẻ đang cần chúng ta ngay lúc này.”
Đồng hành cùng Tạp chí Sức khỏe Trẻ em – Để lan toả những điều tốt đẹp
Với vai trò là Đại sứ Nhân ái của Tạp chí Sức khỏe Trẻ em, Lưu Thế Truyền mong muốn tận dụng sức mạnh của báo chí để kêu gọi cộng đồng cùng chung tay, tạo ra những chương trình hỗ trợ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn một cách thiết thực và lâu dài.
Anh không muốn chỉ dừng lại ở việc kể chuyện, mà muốn cùng tạp chí xây dựng những dự án thật sự – từ các chiến dịch nâng cao nhận thức về trẻ em khuyết tật, đến những chương trình vận động chính sách, kết nối doanh nghiệp để tạo cơ hội việc làm cho các em.
“Tôi tin rằng, báo chí không chỉ có vai trò đưa tin, mà còn có thể trở thành cầu nối để những người có lòng tốt gặp nhau, cùng tạo ra những phép màu trong cuộc sống.”
Anh không mong muốn những danh hiệu, không cần sự tung hô. Điều anh muốn nhất, chỉ là được thấy những đứa trẻ anh đã gặp có một tương lai tươi sáng hơn.
Và để làm được điều đó, anh biết rằng mình phải tiếp tục bước đi, và lan tỏa tinh thần ấy đến nhiều người hơn nữa.
Khi nhìn vào ánh mắt và giọng nói của Lưu Thế Truyền, người ta có thể cảm nhận được sự chân thành và quyết tâm của anh. Anh không phải là người nói nhiều về những điều vĩ đại, nhưng anh đang làm những điều giản dị để thay đổi cuộc sống của hàng ngàn đứa trẻ.
Những hành động ấy, những giấc mơ ấy – không dừng lại ở riêng anh, mà sẽ lan tỏa đến mỗi chúng ta, để mỗi người đều có thể trở thành một “đại sứ nhân ái” trong cuộc sống của mình.