Trời Hà Nội những ngày cuối năm se lạnh, từng đợt gió lùa qua ô cửa sổ bệnh viện, mang theo chút hơi thở của mùa xuân đang tới gần. Trong sân Bệnh viện Nhi Trung ương, tiếng nhạc rộn ràng từ chương trình “Xuân Yêu Thương” vang lên, níu giữ nụ cười của những đứa trẻ đang ngày ngày chống chọi với bệnh tật. Giữa đám đông ấy, bé N.T.H.N. nổi bật trong chiếc áo dài hồng mà mẹ em đã chuẩn bị từ sớm. Tóc bé được mẹ buộc gọn gàng, gương mặt bừng sáng lên trong khoảnh khắc được hòa mình vào không khí lễ hội, dù mái tóc đã bắt đầu thưa thớt vì những đợt truyền hóa chất.
|
Bé N. cùng mẹ tham gia chương trình Xuân yêu thương ngày 18/1. Ảnh: Võ Thu |
N. là con gái thứ hai trong gia đình chị N.T.L. ở Lạng Sơn. Vốn là một đứa trẻ nhanh nhẹn, hoạt bát, N. vừa bước vào lớp 1 chưa đầy hai tháng. Thế nhưng, cuộc sống của em và cả gia đình bỗng chốc đảo lộn khi những triệu chứng bất thường liên tục xuất hiện. Bé thường xuyên sốt cao kéo dài, dùng thuốc hạ sốt không thuyên giảm. Đôi chân nhỏ bé của em đau nhức, dù không hề va chạm hay té ngã. Những lần chảy máu cam bất thường, làn da tái xanh không sức sống khiến chị L. linh cảm có điều gì đó không ổn. Không chần chừ, chị L. đưa con đi khám từ bệnh viện địa phương đến các cơ sở y tế lớn nhưng vẫn không tìm ra nguyên nhân.
Cuối tháng 10, hai mẹ con vội vã xuống Bệnh viện Nhi Trung ương với hy vọng tìm được câu trả lời. Kết quả xét nghiệm như một bản án treo lơ lửng trên đầu cả gia đình khi bác sĩ thông báo bé N. mắc ung thư máu – căn bệnh ung thư phổ biến nhất ở trẻ nhỏ. Tin dữ ấy khiến chị L. như chết lặng. Người mẹ trẻ không thể tin được cô con gái nhỏ bé, mới ngày nào còn tung tăng đến lớp, giờ đây lại phải đối mặt với một hành trình đầy chông gai và đau đớn.
Ngay lập tức, bé N. được chỉ định nhập viện và bắt đầu điều trị hóa chất. Những ngày đầu tiên truyền thuốc, cơ thể nhỏ bé của em trở nên mệt mỏi, rã rời. Từng sợi tóc mềm mại rơi rụng sau mỗi lần hóa trị. Nhìn con gái ngơ ngác sờ lên mái đầu thưa thớt rồi khẽ hỏi: “Sao tóc con ít thế này hả mẹ?”, chị L. nghẹn ngào không thể cất lời. Chị chỉ biết ôm con vào lòng, vỗ về: “Rồi khi con khỏe lại, tóc con sẽ mọc lại đẹp hơn”.
Suốt hai tháng trời, chị L. phải nghỉ việc để túc trực bên con trong từng đợt điều trị. Mỗi ngày, chị vừa động viên con, vừa tự trấn an bản thân phải thật mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho con gái nhỏ. Những ngày cận Tết, khi mọi nhà tất bật sắm sửa, chuẩn bị đón xuân, bé N. chỉ quanh quẩn trong phòng bệnh, mong ngóng từng ngày được trở về nhà. Cô bé khẽ hỏi mẹ: “Bao giờ thì Tết hả mẹ? Bao giờ con được về nhà chơi với anh?”. Câu hỏi ngây thơ ấy như xé lòng người mẹ trẻ.
Nếu bác sĩ yêu cầu phải ở lại điều trị xuyên Tết, đây sẽ là cái Tết đầu tiên mà gia đình nhỏ bốn người không thể quây quần bên mâm cơm đón giao thừa. Chị L. biết, sức khỏe của con là quan trọng nhất, nhưng lòng mẹ vẫn không khỏi quặn thắt khi nghĩ đến cảnh Tết này, con gái nhỏ sẽ phải đón năm mới trong không gian bệnh viện lạnh lẽo.
Giữa hành trình điều trị đầy đau đớn, chương trình “Xuân Yêu Thương” tổ chức tại sân bệnh viện như một món quà đặc biệt dành tặng cho các em nhỏ không thể về nhà ăn Tết. Bé N. cùng hàng trăm bệnh nhi khác háo hức theo dõi từng tiết mục văn nghệ, những màn ảo thuật kỳ diệu. Không khí rộn ràng ấy giúp các em tạm quên đi những cơn đau, những đợt hóa trị mệt mỏi. Có những em vẫn còn cắm kim truyền trên tay, mái đầu trọc lóc sau đợt hóa trị, ánh mắt vẫn ánh lên sự háo hức, mong chờ. Những món đồ chơi nhỏ bé tại gian hàng 0 đồng trở thành niềm vui lớn lao, sưởi ấm tâm hồn các em trong những ngày Tết cận kề.
Nhìn con gái vui cười, chị L. không giấu nổi sự xúc động. Những giây phút bé N. cười rạng rỡ, quên đi những mệt mỏi của bệnh tật là động lực lớn nhất để chị kiên trì cùng con vượt qua hành trình đầy thử thách này. “Chỉ cần con khỏe mạnh, mọi khó khăn với tôi đều không đáng kể”, chị L. nghẹn ngào chia sẻ.
Ông Trịnh Ngọc Hải, Phó Giám đốc Bệnh viện Nhi Trung ương, chia sẻ: “Hiện mỗi ngày bệnh viện tiếp nhận khoảng 4.500 bệnh nhi khám ngoại trú và hơn 2.000 bệnh nhi điều trị nội trú. Phần lớn các em mắc bệnh hiểm nghèo, gia đình khó khăn, đặc biệt là từ các tỉnh xa. Dịp Tết, bệnh viện luôn kêu gọi các tổ chức, nhà hảo tâm chung tay hỗ trợ cả vật chất lẫn tinh thần, giúp các cháu vơi đi nỗi nhớ nhà, có thêm động lực chiến đấu với bệnh tật”.
Giữa không gian lạnh lẽo của bệnh viện, niềm vui nhỏ bé từ chương trình “Xuân Yêu Thương” không chỉ là món quà tinh thần cho các em nhỏ mà còn là lời nhắc nhở mỗi người về sự sẻ chia, yêu thương. Đó là cầu nối gắn kết những tấm lòng nhân ái, cùng thắp sáng hy vọng cho các em trên hành trình tìm lại sự sống.
Trong tiếng nhạc rộn ràng của chương trình, bé N. vẫn thì thầm bên mẹ về ước mơ giản dị của mình: “Con chỉ muốn hết bệnh để Tết này được về nhà chơi với anh thôi”. Ước mơ nhỏ bé ấy, tưởng chừng đơn giản với biết bao đứa trẻ khác, lại là hành trình đầy thử thách với bé N. và gia đình. Mong rằng, những tấm lòng nhân ái sẽ tiếp tục đồng hành, cùng thắp lên hy vọng, để không chỉ bé N. mà hàng trăm, hàng nghìn bệnh nhi khác có thêm sức mạnh vượt qua bệnh tật, sớm được trở về trong vòng tay yêu thương của gia đình.