Thứ Bảy, 27/09/2025 09:48 (GMT+7)

Một chiếc bàn có bánh mì và...

Và một người phụ nữ không hỏi vì sao tôi đói… mà chỉ đơn giản đưa cho tôi một ổ bánh và một cuốn sách.​
Ảnh đại diện tin bài

- Đứng lại! Giơ tay lên!

Người bảo vệ siêu thị chạy theo cậu thiếu niên đang bỏ chạy với chiếc ba lô. Ông ta bắt kịp cậu ở bãi đỗ xe và ép sát vào tường. Những quả quýt lăn lóc dưới đất.

- Lại là mày nữa hả, Mateo? - ông quản lý siêu thị bước đến, giọng đầy bực bội.

- Chỉ là vài quả quýt thôi mà… - Mateo thì thầm, mắt không dám ngẩng lên.

- Camera đã quay lại hết. Lần này thì chúng tao sẽ gọi cảnh sát.

- Cứ gọi đi - cậu đáp, khoanh tay lại.

Một người phụ nữ đứng gần đó chứng kiến sự việc, tiến lại gần. Đó là bà Teresa, một thủ thư đã nghỉ hưu trong khu phố.

- Thằng bé lấy gì vậy? - bà hỏi.

- Quýt - ông quản lý nói với giọng mỉa mai -. Nhưng nó đã từng lấy những thứ khác rồi: bánh mì, sữa, có lần là gạo. Toàn là đồ ăn.

- Nó bao nhiêu tuổi?

- Mười bốn. Nhưng từng đó tuổi là đủ để biết cái gì đúng cái gì sai.

Teresa nhìn Mateo. Đôi mắt cậu giống như mắt của một đứa trẻ đã thôi không còn mong chờ điều gì tốt đẹp từ cuộc đời.

- Tôi có thể nói chuyện với nó một chút không? - bà hỏi.

Ông quản lý thở dài.

- Một phút thôi. Nhưng nó không được đi đâu cho đến khi cảnh sát tới.

Teresa ngồi xuống đối diện với Mateo.

- Bố mẹ con đâu?

- Mẹ cháu làm hai ca liền. Bố… bỏ đi rồi. Cháu có hai đứa em nhỏ. Không phải lúc nào cũng có đủ đồ ăn cho cả nhà. Hôm nay… đến lượt cháu nhịn.

 

- Sao con không đi ăn xin?

- Vì khi con xin, người ta nhìn con còn tệ hơn lúc con ăn trộm.

Teresa nhắm mắt lại một lúc. Rồi bà đứng lên, bước tới chỗ ông quản lý:

- Tôi sẽ trả tiền cho tất cả những gì thằng bé này đã lấy. Từ ngày đầu tiên. Ông cứ giữ hóa đơn lại. Và tôi cũng sẽ treo một tờ thông báo ở thư viện.

- Thông báo gì cơ?

- Một tờ ghi: “Nếu bạn đói, hãy đến. Ở đây có bánh mì và sách.”

Ông quản lý bật cười.

- Bánh mì và sách? Bà nghĩ thế thì thay đổi được gì à?

- Không. Nhưng nó có thể thay đổi một con người.

Tuần đó, Teresa bắt đầu nhận được nhiều món quà từ hàng xóm: trái cây, rau củ, thậm chí cả những hộp đồ ăn nấu sẵn. Bà đặt một chiếc bàn nhỏ ngay lối vào thư viện:

“Đồ ăn cho bất cứ ai cần. Không hỏi han gì cả.”

Mateo quay lại. Không phải để ăn trộm nữa. Mà để đọc sách. Để chia sẻ. Để giúp đỡ.

Một ngày nọ, cậu nói với Teresa:

- Bà có biết điều gì làm cháu xấu hổ nhất không?

- Vì ăn trộm à?

- Không. Mà là ánh mắt của mọi người. Như thể cháu chẳng xứng đáng được ăn một miếng gì. Như thể đói bụng là một cái tội.

Teresa xoa đầu cậu.

- Cái tội thật sự, là chúng ta đã để một đứa trẻ phải cảm thấy như vậy.

Nhiều năm sau, Mateo được mời phỏng vấn. Cậu đã giành được học bổng và theo học ngành công tác xã hội. Người ta hỏi cậu nguồn cảm hứng đến từ đâu.

- Một chiếc bàn có bánh mì. Và một người phụ nữ không hỏi vì sao tôi đói… mà chỉ đơn giản đưa cho tôi một ổ bánh và một cuốn sách.

 

ST
Ước mơ của con… là trở thành một chiếc điện thoại
Ước mơ của con… là trở thành một chiếc điện thoại

Một cô giáo đang ngồi chấm bài tập của học sinh. Trong khi đó, chồng cô đi qua đi lại trong nhà, mắt dán chặt vào chiếc điện thoại, mải mê với trò chơi yêu thích. Khi cô giáo chấm đến cuốn vở cuối cùng, bỗng bật khóc lặng lẽ.

Một chỗ ngồi cho hai người
Một chỗ ngồi cho hai "người"

Trong nhiều năm, ông Don Héctor đã trở thành một phần quen thuộc của nhà ga trung tâm. Không phải với tư cách hành khách, mà như một biểu tượng không thể tách rời.

Mẹ nhặt
Mẹ nhặt*

(SKTE) - Ở cuối phòng chờ ga tàu, có một bà lão đang ngồi sưởi ấm. Bà lão mặc y phục toàn màu đen. Trông bà gầy gò khắc khổ. Bà ngồi co ro cúm rúm. Bên cạnh bà có một chiếc tay nải. Tay nải không đựng thức ăn - nếu có thì bà lão đã phải đụng đến nó ít nhất một lần trong vòng 24 giờ qua. Căn cứ vào các góc cạnh nhô ra từ trong tay nải, có thể đoán rằng, trong đó có một bức ảnh thánh và có thể nhìn thấy đầu một chiếc khăn dự phòng, hình như là "dành cho lúc chết" nhô ra. Ngoài ra, bà lão chẳng còn gì khác.

Dạy con trẻ bằng tính kiên nhẫn
Dạy con trẻ bằng tính kiên nhẫn

Ông nội và cha của cô bé 2 tuổi vẫn hoàn toàn bình tĩnh, chờ đợi cơn giận của cô qua đi khi cô đang nằm lăn ra sàn ở trung tâm thương mại.

Chú chó đợi cậu chủ nhầm trường
Chú chó đợi cậu chủ nhầm trường

Kể từ đó, mỗi tuần Noah lại quay về trường cũ một lần, chỉ để Max giữ trọn thói quen của mình. Người ta đợi sẵn ở cổng, như trước kia Max từng đợi...

Mẹ của Vitka
Mẹ của Vitka

Vitka chẳng yêu quý cũng chẳng kính trọng mẹ mình. Mẹ có cái gì để nó phải yêu quý nhỉ?

Logo Tạp chí Sức khỏe trẻ em
© Bản quyền 2024 Sức khỏe Trẻ em
Hotline: Hà Nội - (024) 37 765 156 / TP HCM - 0936813116
Logo Tạp chí Sức khỏe trẻ em
Tạp chí Sức khỏe Trẻ em
Địa chỉ: 42 Ngô Thì Nhậm, Hà Nội.
Điện thoại:  0988158008; 0971251286.
Email: suckhoetreem2024@gmail.com.
Giấy phép số 298/GP-BTTTT, ngày 6/10/2024 của Bộ Thông tin và Truyền thông.
STK: 0021000568719, Ngân hàng Vietcombank
Ghi rõ nguồn Sức khỏe Trẻ em khi phát hành lại thông tin từ website này.
Thiết kế bởi Tập đoàn Trí Nam
Tổng biên tập: TS. Trần Doãn Tiến.
Phó Tổng Biên tập: TS. Nguyễn Văn Minh.
Ủy viên Ban biên tập: Nguyễn Thanh Cao
P. Trưởng ban Thư ký tòa soạn: Lê Minh Nam.
Truyền thông - Quảng cáo: Hà Diệu Hiền , Giám đốc Trung tâm Truyền thông
Tổ chức sự kiện: Nguyễn Văn Mạnh , P. Giám đốc Trung tâm Media
Trị sự: Đoàn Thanh Hà, P. Trưởng ban Trị sự