Con trai bà, Tony Cavallo, 17 tuổi, là một cậu bé say mê cơ khí. Chiều hôm đó, Tony đang ở gara sau nhà để sửa chiếc xe Chevrolet Impala 1964. Trong lúc cậu đang chui xuống gầm xe để siết lại vài con ốc, chiếc kích (jack) đỡ xe bất ngờ bị trượt. Chiếc xe nặng hơn 1,5 tấn đổ sập xuống, kẹp chặt Tony bên dưới.
Nghe tiếng động dữ dội, Angela chạy vội ra. Khi nhìn thấy đôi chân của con trai đang co giật yếu ớt dưới gầm xe, bà hốt hoảng tột độ. Không còn thời gian để gọi hàng xóm hay chờ cứu hộ, Angela chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: “Mình phải cứu con!”
Trong giây phút đó, một sức mạnh phi thường dường như dâng lên trong bà. Angela quỳ xuống, đặt cả hai tay vào thân xe, hít một hơi thật sâu rồi dồn toàn bộ sức lực để nâng. Điều không ai tin nổi đã xảy ra: bà nâng bổng chiếc xe đủ cao, giữ trong khoảng vài chục giây. Hàng xóm nghe tiếng kêu cứu, nhanh chóng lao tới, kéo Tony ra ngoài.
Cậu con trai may mắn chỉ bị vài chấn thương nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Các bác sĩ sau này xác nhận: nếu Angela không kịp thời nâng chiếc xe, Tony chắc chắn đã ngạt thở hoặc bị nghiền nát.
Điều đặc biệt là Angela vốn chỉ là một phụ nữ nội trợ, vóc dáng bình thường, không tập luyện thể thao. Các nhà khoa học gọi khoảnh khắc ấy là “hysterical strength” – sức mạnh cực đoan do cơ thể tiết ra hormone adrenaline khi đối mặt với tình huống sinh tử.
Sau sự việc, báo chí Mỹ đã đưa tin rầm rộ. Hình ảnh “người mẹ nâng chiếc xe cứu con” trở thành minh chứng điển hình cho sức mạnh kỳ diệu mà tình mẫu tử có thể tạo ra.
Angela sau đó chia sẻ trong một buổi phỏng vấn:
“Tôi không nhớ chính xác mình đã làm thế nào. Tôi chỉ biết con trai tôi đang sắp chết và tôi phải làm gì đó. Lúc ấy, tôi không hề nghĩ ngợi, tôi chỉ làm.”
(Sưu tầm)