Thứ Sáu, 18/10/2024 16:47 (GMT+7)

Giá như mình là người lớn

(SKTE)- Một lần tôi ngồi, ngồi mãi và chợt nghĩ ra một việc mà chính mình cũng kinh ngạc. Tôi nghĩ, thật thú vị nếu như mọi việc trên thế giới này được sắp xếp ngược lại. Ví dụ, trẻ con là người chủ trì mọi công việc và người lớn phải nhất nhất nghe lời trẻ con. Tóm lại là để người lớn làm trẻ con và trẻ con làm người lớn. Điều đó thật tuyệt vời và rất thú vị.
Ảnh đại diện tin bài

Trước hết, tôi tưởng tượng, không biết mẹ sẽ "thích thú" thế nào chuyện tôi đi đi lại lại và ra lệnh cho mẹ làm theo ý muốn của tôi, và cả bố chắc chắn cũng chả thích thú gì, còn về bà thì chả có gì để nói, bà chắc chắn suốt ngày càm ràm vì tôi. Nói gì thì nói, tôi sẽ cho họ biết cái giá phải trả, tôi đã ghi nhớ tất cả việc họ làm với tôi để tính sổ với họ.

Ví dụ, trong lúc mẹ đang ngồi ăn, tôi sẽ bảo:

"Sao mẹ lại có cái thói ăn vã thức ăn thế? Lại nữa! Mẹ hãy soi gương mà xem mình giống ai? Người như que củi! Ăn ngay, người ta nói phải nghe! - Và mẹ bắt đầu ăn, mặt cúi gằm xuống, còn tôi chỉ việc ra lệnh: Ăn nhanh lên! Đừng có ngậm phồng má lên! Lại ngẫm nghĩ gì? Đang giải quyết chuyện đại sự thế giới đấy à? Nhai xem nào! Đừng có lắc lư trên ghế!

Ảnh: Internet.Ảnh: Internet.

Vừa lúc đó bố đi làm về, chưa kịp thay đồ thì tôi đã hét lên:

"À, bố về rồi đấy! Lúc nào cũng phải đợi bố! Bố đi rửa tay ngay. Sạch vào, rửa sạch vào. Không được xoa chỗ bẩn ra khắp nơi. Sau khi bố rửa xong, xem cái khăn mặt có đáng sợ không. Lấy bàn chải chà đi, đừng tiếc xà bông. Nào đưa con xem móng tay bố nào! Khiếp quá, đây không phải móng tay mà là móng gì ấy chứ! Cái cắt móng tay đâu rồi? Đừng có rụt tay lại! Con không cắt vào thịt đâu, con cắt rất cẩn thận mà. Đừng sụt sịt, bố có phải là con gái đâu. Đúng rồi. Đi ra bàn, ngồi xuống.

Bố sẽ ngồi xuống và thẽ thọt hỏi mẹ:

"Mình khỏe chứ?"

Và mẹ cũng khe khẽ trả lời:

"Cảm ơn mình, em không sao"

Tôi sẽ lập tức quát:

"Ngồi ăn không được nói chuyện! Khi con ăn, con im thin thít như thịt nấu đông đấy! Bố mẹ hãy ghi nhớ suốt đời. Đấy là nguyên tắc vàng! Bố cất ngay tờ báo, không con phạt bây giờ!

Và ngồi cạnh tôi, bố mẹ nhũn như con chi chi, còn khi bà đi vào, tôi ngước mắt lên nhìn, phẩy tay và cất giọng:

"Bố, mẹ, hãy ngắm người bà yêu quý! Bộ dạng gì thế này! Ngực áo phanh ra, mũ thì không đội! Má đỏ gay, cổ đầy mồ hôi! Đẹp đấy, chả còn gì để nói. Bà nói đi, lại đi chơi khúc côn cầu! Sao cây gậy này bẩn thế? Bà tha nó vào nhà làm gì? À gậy chơi khúc côn cầu! Bà cất nó đi cho khuất mắt cháu - cất ở lối cửa sau ý!"

Lúc đi ngang qua, tôi sẽ nói với cả ba người bọn họ:

"Ăn xong, mọi người ngồi học bài nhé, còn con đi xem phim đây!"

Tất nhiên, bây giờ họ sẽ rên rỉ và thút thít:

"Cho chúng tôi đi với! Chúng tôi cũng muốn đi xem phim!"

Tôi sẽ nói với họ:

"Không được, không được! Hôm qua mọi người đã đi dự sinh nhật rồi, chủ nhật con sẽ dẫn mọi người đi xem xiếc! Mọi người ăn đi! Ngày nào cũng thích chơi bời! Hãy ngồi nhà! Này cho mọi người 30 cô-pếch mua kem, thế thôi!

Lúc đó, bà sẽ nằn nì:

"Cho mình bà đi thôi! Vì mỗi trẻ em được dẫn theo một người lớn không mất tiền vé mà!"

Nhưng tôi sẽ từ chối ngay, tôi sẽ nói:

"Phim này cấm người trên 70 tuổi. Bà ngồi nhà đi!"

Và tôi sẽ đi ngang qua họ, cố tình giậm gót giầy cồm cộp, làm ra vẻ không nhận ra mắt ai cũng đang ngấn lệ, và tôi bắt đầu mặc quần áo, đứng xoay người thật lâu trước gương, ngân nga hát, và thấy thế họ còn cảm thấy cay đắng hơn, còn tôi sẽ mở cửa ra cầu thang và sẽ nói...

Nhưng tôi còn chưa kịp nghĩ ra mình sẽ nói gì thì đúng lúc này mẹ bước vào, đúng mẹ thật, người thật, và mẹ nói:

- Con vẫn còn ngồi đấy à. Ăn ngay, xem kìa con giống ai thế? Người thì như cái que củi!

 

0
Ilyushenka
Ilyushenka

(SKTE) - Đứa bé chào đời vào đúng nửa đêm. Đúng lúc đồng hồ điện tử của phòng hộ sinh nhấp nháy màu xanh lá cây, chuyển từ con số 23:59 sang 00:00. Bác sĩ và nữ hộ sinh nhìn nhau, bác sĩ khoa sơ sinh đang trực vội vàng bế thân hình bé nhỏ đang tím tái bất động đặt sang bàn thay tã rồi nhanh tay lấy ống hút.

Nghề đáng trọng nhất
Nghề đáng trọng nhất

(SKTE) - ...Tôi từng coi công việc của mẹ là nhàm chán và tẻ nhạt cho đến khi tôi dành cả ngày làm việc cùng với mẹ. Tôi chỉ không hiểu một điều: mẹ lấy đâu ra nhiều sức mạnh và nghị lực như vậy, dù ngày nào đi làm về đến nhà cũng rất mệt mỏi?..

Khơi dậy khát vọng cống hiến cho thanh, thiếu nhi
Khơi dậy khát vọng cống hiến cho thanh, thiếu nhi

Ngày 25/2, tại Trường Tiểu học, Trung học cơ sở, Trung học phổ thông IGC Tây Ninh, thành phố Tây Ninh, Hội đồng Đội Trung ương, Trung tâm Hỗ trợ và Phát triển Thiếu nhi Việt Nam phối hợp với Công ty VTC truyền thông trực tuyến (VTC online) tổ chức phát động chương trình “Vươn cao ước mơ” năm 2025.

Người ăn mày trên sân ga
Người ăn mày trên sân ga

(SKTE) - ... Anh chậm rãi đi về phía cửa ra. Một chàng trai khỏe mạnh và cao thượng. Bế người cha yếu đuối trên tay mình. Người đó đã từng bỏ rơi và phản bội anh...

Cô lái tàu điện
Cô lái tàu điện

(SKTE) - Vào đêm trước Giáng sinh, khi xem lại những bức thư cũ của mẹ, tôi chợt nhớ đến một câu chuyện mà mẹ vẫn thường kể cho tôi nghe.

Bài học bất ngờ
Bài học bất ngờ

(SKTE) - Các học trò lớp sáu ở một trường làng đang làm bài kiểm tra toán trong tiết đầu. Cô giáo chăm chú theo dõi các em làm bài. Bỗng nhiên cánh cửa khẽ mở và từ từ xuất hiện trước mặt các học trò vừa rời mắt khỏi vở để ngước nhìn là một cái chảo. Căn phòng ngay lập tức ngập tràn mùi thơm của món trứng tráng rán với tóp mỡ...

Ông thầy Dunduk
Ông thầy Dunduk

(SKTE) - Irina thở dài não nề. Năm nay, cô đành phải đón Tết trong ký túc xá vậy. Môn thi cuối cùng đã được ấn định vào ngày 30 tháng 12. Đơn giản là cô sẽ không kịp về nhà. Và thật trớ trêu, người hỏi thi cô sẽ là vị giảng viên ghê gớm nhất khóa học. Lũ sinh viên thậm chí còn đặt cho ông biệt danh là Dunduk (Bị thịt).

Lời vàng ý ngọc
Lời vàng ý ngọc

Khi còn nhỏ, tôi rất thích ăn tối với người lớn. Cô em gái Lyolya cũng thích ngồi ăn tối với người lớn không kém gì tôi (bữa tối thường là bữa ăn quây quần cả nhà và có thể có khách mời - người dịch). Thứ nhất, vì trên bàn luôn có nhiều món ăn. Điều này đặc biệt hấp dẫn tôi và Lyolya. Thứ hai, vì người lớn rất hay kể lại cũng chuyện thú vị trong cuộc đời họ. Điều đó làm cho tôi và Lyolya rất buồn cười....

Xin cô tha thứ cho chúng em
Xin cô tha thứ cho chúng em

... Đột nhiên anh có một ham muốn không thể cưỡng lại - trở lại thành phố nhỏ quê hương mình ở thảo nguyên: đi lang thang khắp thành phố, đọc những biển quảng cáo trên hàng rào, nhìn thấy những tên phố cũ, khám phá xem có gì đã thay đổi ở đó sau nhiều năm, nhất định phải tìm gặp những người quen từ thời học phổ thông, những người xa xôi tựa hồ như chưa từng tồn tại...

Logo Tạp chí Sức khỏe trẻ em
© Bản quyền 2024 Sức khỏe Trẻ em
Hotline: Hà Nội - (024) 37 765 156 / TP HCM - 0936813116
Logo Báo điện tử Thừa Thiên Huế
Tạp chí Sức khỏe Trẻ em
Địa chỉ: Số 51 Vũ Ngọc Phan, Hà Nội.
Điện thoại:  0988158008; 0971251286.
Email: suckhoetreem2024@gmail.com.
Giấy phép số 298/GP-BTTTT, ngày 6/10/2024 của Bộ Thông tin và Truyền thông.
STK: 0021000568719, Ngân hàng Vietcombank
Ghi rõ nguồn Sức khỏe Trẻ em khi phát hành lại thông tin từ website này.
Thiết kế bởi Tập đoàn Trí Nam
Chịu trách nhiệm nội dung:
Tổng biên tập: TS. Trần Doãn Tiến.
Phó Tổng Biên tập: TS. Nguyễn Văn Minh.
P. Trưởng ban Thư ký tòa soạn: Lê Minh Nam.
Truyền thông - Quảng cáo: Hà Diệu Hiền , Giám đốc Trung tâm Truyền thông
Tổ chức sự kiện: Nguyễn Văn Mạnh , P. Giám đốc Trung tâm Media
Trị sự: Đoàn Thanh Hà, P. Trưởng ban Trị sự