Thứ Sáu, 18/10/2024 16:47 (GMT+7)

Giá như mình là người lớn

(SKTE)- Một lần tôi ngồi, ngồi mãi và chợt nghĩ ra một việc mà chính mình cũng kinh ngạc. Tôi nghĩ, thật thú vị nếu như mọi việc trên thế giới này được sắp xếp ngược lại. Ví dụ, trẻ con là người chủ trì mọi công việc và người lớn phải nhất nhất nghe lời trẻ con. Tóm lại là để người lớn làm trẻ con và trẻ con làm người lớn. Điều đó thật tuyệt vời và rất thú vị.
Ảnh đại diện tin bài

Trước hết, tôi tưởng tượng, không biết mẹ sẽ "thích thú" thế nào chuyện tôi đi đi lại lại và ra lệnh cho mẹ làm theo ý muốn của tôi, và cả bố chắc chắn cũng chả thích thú gì, còn về bà thì chả có gì để nói, bà chắc chắn suốt ngày càm ràm vì tôi. Nói gì thì nói, tôi sẽ cho họ biết cái giá phải trả, tôi đã ghi nhớ tất cả việc họ làm với tôi để tính sổ với họ.

Ví dụ, trong lúc mẹ đang ngồi ăn, tôi sẽ bảo:

"Sao mẹ lại có cái thói ăn vã thức ăn thế? Lại nữa! Mẹ hãy soi gương mà xem mình giống ai? Người như que củi! Ăn ngay, người ta nói phải nghe! - Và mẹ bắt đầu ăn, mặt cúi gằm xuống, còn tôi chỉ việc ra lệnh: Ăn nhanh lên! Đừng có ngậm phồng má lên! Lại ngẫm nghĩ gì? Đang giải quyết chuyện đại sự thế giới đấy à? Nhai xem nào! Đừng có lắc lư trên ghế!

Ảnh: Internet.Ảnh: Internet.

Vừa lúc đó bố đi làm về, chưa kịp thay đồ thì tôi đã hét lên:

"À, bố về rồi đấy! Lúc nào cũng phải đợi bố! Bố đi rửa tay ngay. Sạch vào, rửa sạch vào. Không được xoa chỗ bẩn ra khắp nơi. Sau khi bố rửa xong, xem cái khăn mặt có đáng sợ không. Lấy bàn chải chà đi, đừng tiếc xà bông. Nào đưa con xem móng tay bố nào! Khiếp quá, đây không phải móng tay mà là móng gì ấy chứ! Cái cắt móng tay đâu rồi? Đừng có rụt tay lại! Con không cắt vào thịt đâu, con cắt rất cẩn thận mà. Đừng sụt sịt, bố có phải là con gái đâu. Đúng rồi. Đi ra bàn, ngồi xuống.

Bố sẽ ngồi xuống và thẽ thọt hỏi mẹ:

"Mình khỏe chứ?"

Và mẹ cũng khe khẽ trả lời:

"Cảm ơn mình, em không sao"

Tôi sẽ lập tức quát:

"Ngồi ăn không được nói chuyện! Khi con ăn, con im thin thít như thịt nấu đông đấy! Bố mẹ hãy ghi nhớ suốt đời. Đấy là nguyên tắc vàng! Bố cất ngay tờ báo, không con phạt bây giờ!

Và ngồi cạnh tôi, bố mẹ nhũn như con chi chi, còn khi bà đi vào, tôi ngước mắt lên nhìn, phẩy tay và cất giọng:

"Bố, mẹ, hãy ngắm người bà yêu quý! Bộ dạng gì thế này! Ngực áo phanh ra, mũ thì không đội! Má đỏ gay, cổ đầy mồ hôi! Đẹp đấy, chả còn gì để nói. Bà nói đi, lại đi chơi khúc côn cầu! Sao cây gậy này bẩn thế? Bà tha nó vào nhà làm gì? À gậy chơi khúc côn cầu! Bà cất nó đi cho khuất mắt cháu - cất ở lối cửa sau ý!"

Lúc đi ngang qua, tôi sẽ nói với cả ba người bọn họ:

"Ăn xong, mọi người ngồi học bài nhé, còn con đi xem phim đây!"

Tất nhiên, bây giờ họ sẽ rên rỉ và thút thít:

"Cho chúng tôi đi với! Chúng tôi cũng muốn đi xem phim!"

Tôi sẽ nói với họ:

"Không được, không được! Hôm qua mọi người đã đi dự sinh nhật rồi, chủ nhật con sẽ dẫn mọi người đi xem xiếc! Mọi người ăn đi! Ngày nào cũng thích chơi bời! Hãy ngồi nhà! Này cho mọi người 30 cô-pếch mua kem, thế thôi!

Lúc đó, bà sẽ nằn nì:

"Cho mình bà đi thôi! Vì mỗi trẻ em được dẫn theo một người lớn không mất tiền vé mà!"

Nhưng tôi sẽ từ chối ngay, tôi sẽ nói:

"Phim này cấm người trên 70 tuổi. Bà ngồi nhà đi!"

Và tôi sẽ đi ngang qua họ, cố tình giậm gót giầy cồm cộp, làm ra vẻ không nhận ra mắt ai cũng đang ngấn lệ, và tôi bắt đầu mặc quần áo, đứng xoay người thật lâu trước gương, ngân nga hát, và thấy thế họ còn cảm thấy cay đắng hơn, còn tôi sẽ mở cửa ra cầu thang và sẽ nói...

Nhưng tôi còn chưa kịp nghĩ ra mình sẽ nói gì thì đúng lúc này mẹ bước vào, đúng mẹ thật, người thật, và mẹ nói:

- Con vẫn còn ngồi đấy à. Ăn ngay, xem kìa con giống ai thế? Người thì như cái que củi!

 

0
Ước mơ của con… là trở thành một chiếc điện thoại
Ước mơ của con… là trở thành một chiếc điện thoại

Một cô giáo đang ngồi chấm bài tập của học sinh. Trong khi đó, chồng cô đi qua đi lại trong nhà, mắt dán chặt vào chiếc điện thoại, mải mê với trò chơi yêu thích. Khi cô giáo chấm đến cuốn vở cuối cùng, bỗng bật khóc lặng lẽ.

Một chỗ ngồi cho hai người
Một chỗ ngồi cho hai "người"

Trong nhiều năm, ông Don Héctor đã trở thành một phần quen thuộc của nhà ga trung tâm. Không phải với tư cách hành khách, mà như một biểu tượng không thể tách rời.

Mẹ nhặt
Mẹ nhặt*

(SKTE) - Ở cuối phòng chờ ga tàu, có một bà lão đang ngồi sưởi ấm. Bà lão mặc y phục toàn màu đen. Trông bà gầy gò khắc khổ. Bà ngồi co ro cúm rúm. Bên cạnh bà có một chiếc tay nải. Tay nải không đựng thức ăn - nếu có thì bà lão đã phải đụng đến nó ít nhất một lần trong vòng 24 giờ qua. Căn cứ vào các góc cạnh nhô ra từ trong tay nải, có thể đoán rằng, trong đó có một bức ảnh thánh và có thể nhìn thấy đầu một chiếc khăn dự phòng, hình như là "dành cho lúc chết" nhô ra. Ngoài ra, bà lão chẳng còn gì khác.

Dạy con trẻ bằng tính kiên nhẫn
Dạy con trẻ bằng tính kiên nhẫn

Ông nội và cha của cô bé 2 tuổi vẫn hoàn toàn bình tĩnh, chờ đợi cơn giận của cô qua đi khi cô đang nằm lăn ra sàn ở trung tâm thương mại.

Chú chó đợi cậu chủ nhầm trường
Chú chó đợi cậu chủ nhầm trường

Kể từ đó, mỗi tuần Noah lại quay về trường cũ một lần, chỉ để Max giữ trọn thói quen của mình. Người ta đợi sẵn ở cổng, như trước kia Max từng đợi...

Logo Tạp chí Sức khỏe trẻ em
© Bản quyền 2024 Sức khỏe Trẻ em
Hotline: Hà Nội - (024) 37 765 156 / TP HCM - 0936813116
Logo Tạp chí Sức khỏe trẻ em
Tạp chí Sức khỏe Trẻ em
Địa chỉ: 42 Ngô Thì Nhậm, Hà Nội.
Điện thoại:  0988158008; 0971251286.
Email: suckhoetreem2024@gmail.com.
Giấy phép số 298/GP-BTTTT, ngày 6/10/2024 của Bộ Thông tin và Truyền thông.
STK: 0021000568719, Ngân hàng Vietcombank
Ghi rõ nguồn Sức khỏe Trẻ em khi phát hành lại thông tin từ website này.
Thiết kế bởi Tập đoàn Trí Nam
Tổng biên tập: TS. Trần Doãn Tiến.
Phó Tổng Biên tập: TS. Nguyễn Văn Minh.
Ủy viên Ban biên tập: Nguyễn Thanh Cao
P. Trưởng ban Thư ký tòa soạn: Lê Minh Nam.
Truyền thông - Quảng cáo: Hà Diệu Hiền , Giám đốc Trung tâm Truyền thông
Tổ chức sự kiện: Nguyễn Văn Mạnh , P. Giám đốc Trung tâm Media
Trị sự: Đoàn Thanh Hà, P. Trưởng ban Trị sự